Chút tâm tình cầu nguyện

0
2541

Cầu nguyện là cách gặp gỡ của từng cá nhân với sự hiện diện của Chúa. Chúng ta đến với Chúa một cách kính cẩn với một trái tim lắng nghe. Chúa nói trước và chúng ta lắng nghe. Trong lúc cầu nguyện, chúng ta cảm nhận sự hiện diện của Chúa và đáp trả tình yêu của Chúa một cách biết ơn. Trọng tâm luôn luôn là Chúa và những gì Chúa làm. Có nhiều cách thức khác nhau để cầu nguyện và cũng tùy vào mỗi người mà có những cách cầu nguyện khác nhau.

Trước đây, khi chưa vào Tu viện, tôi chưa ý thức nhiều lắm về việc cầu nguyện. Ngoài những giáo lý căn bản được học khi còn nhỏ và những lời kinh đơn sơ được cha mẹ dạy, tôi không biết thế nào là cầu nguyện. Lúc đó, khi cầu nguyện, tôi chỉ xin Thiên Chúa điều này điều nọ nhưng không hẳn đã là gặp gỡ với Ngài. Cầu nguyện cũng không phải là thói quen thường xuyên của tôi nhưng đúng hơn chỉ là việc làm theo bổn phận.

Nhưng sau này, nhất là từ khi bước chân vào Tu viện, tôi được học hỏi và tìm hiểu nhiều hơn về đời sống cầu nguyện của cộng đoàn cũng như của cá nhân. Qua Lời Chúa trong Kinh Thánh, qua những điều dạy dỗ của cha giáo, của bề trên, qua những lời nói của những người chung quanh, qua những biến cố trong cuộc đời… Tôi hiểu thêm một chút về cầu nguyện.

Trước tiên, vì là một tu sĩ nên mỗi ngày tôi đều có những giờ kinh nguyện cố định theo luật của Tu Hội. Đó là những giờ cầu nguyện cố định và căn bản nhất. Tôi luôn ý thức rằng thời gian này là lúc tôi gặp gỡ, kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa hơn. Cùng với những lời kinh tôi đọc, tôi còn tâm sự với Chúa cách âm thầm trong những suy nghĩ, tư tưởng, tâm tình và ước nguyện có thực bên trong tâm hồn mình. Tôi nói với Chúa về những băn khoăn lo lắng, và cả những thành công hay niềm vui nho nhỏ nữa, tôi xin Chúa cho tôi biết việc phải làm trong bổn phận và trách nhiệm của tôi… Tôi tin là Chúa đã lắng nghe và ban những ơn cần thiết để tôi luôn được trung thành với Chúa và với ơn gọi Truyền giáo theo tinh đạo thánh Vinh Sơn mà Chúa đã ban cho tôi trong tình yêu của Ngài.

Ngoài những giờ kinh cố định, trong đời sống hằng ngày, tôi vẫn luôn cầu nguyện với Chúa trong mọi lúc khi có điều kiện thuận lợi. Tôi cảm nghiệm và xác tín rằng khi gặp khó khăn hay lúc vui tươi hạnh phúc, tôi luôn có Chúa đồng hành. Đặc biệt hơn là những lúc tôi đặt mình trước Chúa Giêsu Thánh Thể, tôi ý thức được rằng Chúa đang ở trong tôi và Ngài luôn yêu thương, che chở, bao bọc tôi. Ngài biết tất cả mọi tư tưởng, tâm tình, ước muốn cũng như nhu cầu của tôi. Lúc đó, tôi hiểu được cầu nguyện thực sự là thế nào. Tôi xác tín rằng Thiên Chúa chính là cái gì sâu thẳm nhất, nền tảng nhất của bản thân mình. Tôi cứ để những điều này trào dâng trong lòng mình mà không biết phải nói gì với Chúa nữa. Trong những giây phút cầu nguyện sốt sắng như thế, tôi chỉ muốn được yêu mến Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn. Thế là đủ cho tôi vì có Chúa là có tất cả.

Tôi vẫn luôn tạ ơn Chúa vì hồng ân này Ngài đã ban cho tôi, dù đó chỉ là những giây phút ít ỏi tôi cảm nhận được gặp Chúa thực sự. Bởi trong đời sống cầu nguyện của mình, tôi cũng gặp không ít những chia trí quấy rầy ập tới, thậm chí có nhiều lúc chẳng cảm thấy hứng khởi hay thấy gì khác lạ. Nhưng dù sao, tôi vẫn dâng tất cả những sự phiền toái đó cho Chúa với lòng khiêm nhường, phó thác và tin cậy vào Ngài.

Đối với tôi, nhờ ơn Chúa, tôi nghiệm thấy rằng đời sống cầu nguyện của mình so với trước đây đã có đôi chút tiến triển. Và tôi thiết nghĩ để làm cho đời sống cầu nguyện ngày càng sâu sắc hơn, cần phải cầu xin ơn Chúa ban, cầu xin Thiên Chúa yêu thương và ban cho tôi tình yêu của Ngài. Khi đó, tôi chợt nhận ra rằng chính Chúa đã đánh động tôi trước để tôi cầu xin Ngài ban cho tôi một đức tin sâu xa. Chính Ngài khuyến khích để tôi muốn cầu nguyện một cách có ý nghĩa và yêu mến Ngài cách xác thực hơn. Tôi nghiệm thấy có lẽ đúng khi nói rằng: sự trưởng thành trong đời sống cầu nguyện bắt nguồn từ sự từ bỏ chính mình cho chương trình của Thiên Chúa, từng giây từng phút, với lòng tin cậy và bình an. Nếu người nào càng từ bỏ chính mình cho chương trình Thiên Chúa để yêu Ngài say đắm trong cuộc sống này bao nhiêu, thì người đó càng cầu nguyện và tăng trưởng mối tương quan mật thiết với Thiên Chúa nhiều hơn bấy nhiêu. Khi đó, ta sẽ ước ao chấp nhận tất cả những gì mà Thiên Chúa ban cho ta… ngay cả thánh giá. Thế nên, tôi vẫn luôn hạnh phúc khi thưa với Chúa rằng: “Thánh ý Ngài là gia nghiệp con mãi mãi, vì đó là hoan lạc của lòng con.” (Tv 119,111)

Chắc chắn, đời sống cầu nguyện luôn là một yếu tố rất quan trọng trong hành trình ơn gọi thánh hiến. Thánh Vinh Sơn đã nói rằng: “Hãy cho tôi một con người cầu nguyện, người đó có thể làm được mọi sự.” Xin cho những ai thành tâm tìm kiếm Chúa sẽ gặp được Ngài.

ĐS Vân Phong. CM