Năm Lời Khuyên Tinh Thần Để Giúp Bạn Tránh Tuyệt Vọng Về Đại Dịch

0
656

James Martin, S.J

Mọi người đều phát ốm vì đại dịch và mệt mỏi khi nghe tin tức về Covid. Mỗi khi tôi bật đài Radio NPR vào buổi sáng (mà bây giờ tôi nghĩ là Đài Truyền thanh Đại dịch Quốc gia), từ đầu tiên tôi luôn nghe là “Covid”, “coronavirus” hoặc “đại dịch”. Thật khó để thoát ra. Vì vậy, tôi sẽ giữ điều này ngắn gọn.

Tôi cũng sẽ không cố gắng tô vẽ hoặc nói quá nhiều về “lớp vỏ bạc” (trong cái rủi có cái may). Đại dịch là một thực tế khủng khiếp, mà tất cả chúng ta phải đối mặt, và một thực tế dường như sẽ không thể sớm biến mất. Nó thực sự đáng sợ, điên cuồng, khó chịu, chán nản và tức giận. Ngoài những thách thức rõ ràng về sức khỏe mà nó gây ra – đặc biệt đối với những người bị suy giảm miễn dịch và những nhân viên tuyến đầu – nó còn tàn bạo về mặt tinh thần.

Nhưng nó không phải là vô vọng. Tôi đã tìm thấy trong cuộc sống của chính mình và khi tư vấn cho người khác, một vài lời khuyên rút ra từ linh đạo Kitô giáo đã giúp tôi tránh khỏi tuyệt vọng. Đây là năm lời khuyên.

1. Hãy sáng suốt

Bước quan trọng nhất nghe có vẻ không đặc biệt về mặt tinh thần, nhưng đó là: Hãy tiêm phòng và tăng cường sức khỏe nếu bạn có thể. Đeo khẩu trang. Duy trì khoảng cách xã hội khi bạn cần. Tránh tụ tập đông người trong nhà, đặc biệt là khi có dịch bùng nổ, và nếu bạn bị nhiễm Covid-19, thì hãy ở nhà.

Như tôi đã nói, điều này nghe có vẻ như một lời khuyên thực tế, nhưng thực chất đó là lời khuyên về tinh thần (Tinh thần và thực tế thường đi đôi với nhau.) Nó không chỉ là quan tâm đến bản thân và sức khỏe của chính bạn, mà còn là quan tâm đến người khác. Đó là về việc phục hồi chúng. Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói, tiêm chủng là một “hành động của tình yêu thương”. Hay nói cách thẳng thắn hơn như Đức giáo hoàng: Cuộc sống không chỉ có bạn. Chúng ta phải bắt đầu với bước này, vì nó sẽ giúp bạn (và những người khác) tồn tại.

Quan tâm đến bản thân cũng có nghĩa là nói chuyện với một nhà trị liệu, một vị linh hướng hoặc một người bạn đáng tin cậy để giúp bạn định hướng vượt qua đại dịch.

“Không có gì sai khi yêu cầu giúp đỡ. Dân chúng trong các sách Phúc âm đều làm điều đó mọi lúc.”

2. Hãy hy vọng

Thánh Inhaxiô Loyola, Đấng sáng lập Dòng Tên, thường nói về “tinh thần tốt” và “ác thần”, mà chúng ta có thể định nghĩa một cách rộng rãi, là những động lực thúc đẩy chúng ta hướng về Thiên Chúa và những động lực khiến chúng ta xa rời Thiên Chúa. Và đối với những người cố gắng sống tốt, Thánh Ignatius nói, tinh thần tốt sẽ khuyến khích chúng ta, an ủi chúng ta và nâng đỡ chúng ta. Trái lại, tinh thần không đến từ Thiên Chúa sẽ khiến chúng ta thất vọng, khiến chúng ta nản lòng và gây ra “sự lo lắng gặm nhấm” (Có cụm từ nào tốt hơn cho những gì chúng ta đã cảm thấy trong suốt hai năm qua không?)

Đây là lời khuyên mà tôi đã sử dụng thường xuyên nhất – cho bản thân hoặc khi đưa ra lời khuyên đó cho người khác – trong đại dịch: Hy vọng đến từ Thiên Chúa; tuyệt vọng thì không. Bất cứ khi nào bạn nghe thấy bên trong chính mình (hoặc nghe thấy từ người khác) nói rằng: “Điều này thật vô vọng”, “Tôi sắp chết rồi” hoặc “Tôi không thể giải quyết việc này”, hãy biết rằng điều đó không đến từ Chúa. (Tại một thời điểm trong trận đại dịch, một người bạn đã nói: “Đại dịch này sẽ giết chết tất cả chúng ta”, điều mà tôi nói với anh ấy chắc chắn không phải đến từ Chúa.) Ngược lại, hãy lắng nghe những tiếng nói rằng, “Luôn có hy vọng”, “Tôi không đơn độc ”và“ Tôi có thể giải quyết việc này. ” Hãy theo đuổi hy vọng, không phải tuyệt vọng.

“Hy vọng đến từ Chúa; tuyệt vọng thì không.”

3. Hãy yêu thương

Trong hai năm qua, tôi đã bị cách ly vài lần trong cộng đồng Dòng Tên của mình, do một số thành viên cộng đoàn dương tính với Covid. Đó không phải là một điều bất ngờ trong một ngôi nhà có 12 người đàn ông! Vì vậy, tôi thường cảm thấy, giống như nhiều người, bất lực trong việc giúp đỡ người khác. Nhưng luôn có điều gì đó mà chúng ta có thể làm để giúp giảm tải cảm xúc của một người nào đó, nếu không phải là tải lượng vi-rút của họ.

Nếu điện thoại di động hoặc máy tính của bạn đang hoạt động, bạn luôn có thể liên lạc với người đang sợ hãi hoặc cô đơn hơn bạn. Bạn sẽ ngạc nhiên đến mức nào mà một cuộc gọi điện thoại, email, tin nhắn hoặc – một tấm thiệp hoặc một điện tín qua đường bưu điện, có thể giúp ai đó cảm thấy hy vọng hơn đến mức nào (hoa cũng đẹp.) Bạn không cần nhiều tiền (hoặc bằng cấp cao hoặc đào tạo đặc biệt) để giúp ai đó. Chỉ khiến ai đó mỉm cười cũng có thể là một hành động của tình yêu.

Bạn không thể giúp tất cả mọi người, nhưng bạn có thể giúp một người. Hãy nhớ rằng Chúa Giêsu không chữa lành hay an ủi hết mọi người ở Ga-li-lê hay xứ Giu-đê. Ngài đối xử với một người trước mặt. Hãy giống như Chúa Giêsu.

“Hãy nhớ rằng Chúa Giêsu không chữa lành hay an ủi hết mọi người ở Ga-li-lê hay xứ Giu-đê. Ngài đối xử với một người trước mặt Ngài.”

4. Hãy như đan sĩ

Mỗi ngày tôi thức dậy và vì không còn vào văn phòng nữa, nên tôi nhìn bốn bức tường như nhau trong căn phòng tương đối nhỏ của mình. Và tầm nhìn ra ngoài cửa sổ của tôi cũng không có bất kỳ sự rung chuyển lớn nào. Cửa sổ của tôi nhìn ra một con hẻm và các bề mặt bằng gạch của một số tòa nhà. Tôi có thể nhìn thấy khoảng ba inch bầu trời. Và tất nhiên, tôi sẽ không đi du lịch bất cứ đâu vào những ngày này, giống như hầu hết mọi người. Ngay từ đầu, tôi đã nói với một nhà trị liệu, “Liệu tôi có phát điên nếu tôi không bao giờ rời thành phố New York?” Cô ấy cười và nói, “Cha thậm chí sẽ không phát điên nếu cha không bao giờ rời khỏi phòng của mình.”

Một ngày nọ, tôi thức dậy, nhìn chằm chằm ra cửa sổ và nhận ra, chờ một chút. Các đan sĩ đã làm điều này trong nhiều thế kỷ. Và nếu họ có thể làm điều đó, tôi cũng vậy, phải thừa nhận rằng, ít người trong chúng ta sống trong những tu viện đẹp đẽ trong môi trường của các khu rừng (tôi cũng vậy), nhưng tất cả chúng ta đều có thể cố gắng tìm kiếm Chúa trong những công việc hàng ngày, ngay cả khi chúng có vẻ bề ngoài nhàm chán. Phần lớn điều này là nhận thấy và đánh giá cao, ngay cả những khoảnh khắc ân sủng nhỏ nhất.

Cách đây vài năm, tôi đã xem bộ phim “Into Great Silence”, kể về cuộc sống yên tĩnh của các tu sĩ ở La Grande Chartreuse, tu viện Carthusian ở Pháp, những người làm những công việc tương tự mỗi ngày. Trong nhiều thập kỷ. Trong một cảnh quay, một đan sĩ chỉ đơn sơ là ăn một miếng trái cây khi anh ta nhìn chằm chằm ra cửa của tu phòng của mình. Ở một mức độ nào đó, bây giờ chúng ta đều là những đan sĩ. Và tất cả chúng ta, đặc biệt là bây giờ, được kêu gọi cố gắng tìm kiếm Chúa ngay cả trong cõi trần thế. Tôi nghĩ về việc một đan sĩ ăn trái cây rất nhiều trong những ngày này.

“Một ngày nọ, tôi thức dậy, nhìn chằm chằm ra cửa sổ và nhận ra, chờ một chút. Các đan sĩ đã làm điều này trong nhiều thế kỷ. Và nếu họ làm được thì tôi cũng vậy.”

5. Hãy cầu nguyện

Vào đầu đại dịch, một tu sĩ Dòng Tên lớn tuổi trong cộng đoàn của chúng tôi đã nói với chúng tôi trong bài giảng của cha ấy, “Chà, chúng ta luôn hy vọng có thêm thời gian để cầu nguyện, và bây giờ chúng ta đã hiểu được điều đó!” Tôi biết rằng thực tế này khác xa đối với một số người – ví dụ như các gia đình có trẻ nhỏ, nơi mà nhiều bậc cha mẹ cảm thấy rằng họ có ít thời gian hơn và không gian chật hẹp hơn, với những đứa trẻ ở nhà.

Nhưng đối với nhiều người, việc không giao thương, tạm dừng các cuộc tụ tập xã hội và hầu như không đi du lịch, đồng nghĩa với việc họ có nhiều thời gian rảnh hơn ở nhà. Như người bạn Dòng Tên của tôi đã nói, trong “thời trước”, chúng tôi thường nói, “Giá như tôi có nhiều thời gian hơn để cầu nguyện và đọc sách thiêng liêng.” Bây giờ nhiều người trong chúng ta làm.

Vì vậy, hãy cầu nguyện. Thực hiện xét mình mỗi đêm. Hãy thử cầu nguyện chiêm niệm nhiều hơn trước khi bắt đầu ngày mới; hãy tưởng tượng bạn với Chúa Giêsu và cho Ngài biết bạn cảm thấy thế nào về đại dịch. (Tôi chắc chắn có, vì vậy Ngài có thể sẽ không ngạc nhiên khi bạn làm vậy.) Và đọc hoặc đọc lại một số cuốn sách thiêng liêng sẽ giúp bạn tìm thấy Chúa dễ dàng hơn.

“Bạn có thể xử lý điều này. Bạn sẽ vượt qua nó. Chúa luôn bên bạn. Hãy nhìn vào mặt bên kia của tất cả những điều này.”

Lm Phêrô Phạm Minh Triều chuyển ngữ từ https://www.americamagazine.org/