Giáng sinh đầu tiên trong vai trò linh mục ở vùng truyền giáo, quả là một ấn tượng đáng nhớ. Nhất là năm nay có hai ông bà người Áo đến đảo vừa mừng lễ Giáng sinh vừa tổ chức một số hội thảo liên quan đến việc xây dựng và lập dự án. Ông Rainer là kiến trúc sư thâm niên hơn 25 năm, ông tình nguyện đến làm việc ở giáo phận Kiunga hơn một năm nay. Còn người vợ, Regina, là nhân viên công tác xã hội cũng làm việc cùng giáo phận đã được sáu tháng.
Họ đến bằng máy bay trưa ngày 23/12. Ngay buổi chiều mình dẫn họ đi lòng vòng một vài làng gần đây để có một vài ý niệm về cuộc sống của người dân đảo. Ngày 24, sau khi dâng lễ và ăn sáng, mình cùng hai ông bà đi bộ đến Losuia là nơi có dự án xây một căn nhà đa năng: nhà thờ, phòng trọ, phòng hội thảo, nhà xứ… Ở đây, họ đến xem khu đất, gặp bà con để thảo luận để hoàn thiện bản vẽ. Sau đó đi ra chợ, mình mua thêm bánh kẹo chuẩn bị cho Giáng sinh (lần trước mua ở Alotau nhưng vẫn chưa đủ). Lúc này đi bộ về nhà xứ, mọi người chia nhau mang vác các thùng carton bánh kẹo, lại gặp cơn mưa bất chợt giữa đường, được tắm mưa đúng là đáng nhớ!
Về nhà tắm rửa rồi tranh thủ nấu nướng ăn trưa xong cũng đã 3g chiều. Sau hơn 1 tiếng nghỉ ngơi, 5g, mình và ông bà lại đi bộ vào Kapwapu. Tại đây, ông bà lại có dịp đi vòng quanh làng, trong khi mình giải tội và chuẩn bị dâng thánh lễ lúc 6g30 tối. Lễ xong, chia sẻ với bà con ít bánh kẹo, mình và ông bà đi bộ về nhà xứ dưới bầu trời đầy sao. Con đường vắng vẻ và không khí không thể trong lành hơn. Một cảm giác thật khoan khoái dễ chịu, ai nấy đều vui vẻ, cho dù bụng đói meo.
Về nhà xứ cũng đã gần 9g, mình đã nhờ các sơ nấu ăn tối, nên về tới nơi là có cơm ăn ngay. Mình vội vàng ăn đôi chút để kịp tắm rửa (vì trời nóng, mồ hôi nhễ nhại), để dâng lễ đêm ở nhà thờ giáo xứ lúc 9g30. Thánh lễ trang trọng và sốt sắng với đông đảo bà con tham dự. Sau thánh lễ, ở sân nhà thờ với đèn điện thắp sáng (nhờ có hệ thống năng lượng mặt trời mới), câu chuyện Giáng sinh được diễn thành một vở ca kịch hấp dẫn vừa bằng tiếng Anh vừa bằng tiếng thổ dân. Mọi người ai nấy phấn khởi. Sau đó, mình chia sẻ với mọi người chút quà bánh gọi là mừng lễ.
Có nhiều trẻ em đi nhà thờ và không thể thức đến giờ đó, chúng ngủ la liệt trong nhà thờ. Có một em thức dậy khi kịch đã xong, mọi người đang ngồi nói chuyện. Thế là cậu ta khóc lóc thảm thiết, không ai dỗ được, kể cả cho bánh kẹo, bởi vì đã lỡ vở kịch nhất là khi cậu được phân một vai trong đó. Mình hỏi ra thì biết cậu đóng vai… chiên (có nhiều em nhỏ đóng vai những con chiên theo các mục đồng đến hang đá). Thật là đáng thương! Đành hẹn Giáng sinh năm sau.
Mình về phòng cũng đã gần 1g sáng, kiểm tra đồng hồ thì thấy hôm đó mình đã đi bộ được 17km. Nhưng mình vẫn chưa được nghỉ, bởi vì ở đây các bạn trẻ, thiếu nhi lập thành nhiều nhóm đi quanh làng ca hát, nhà này qua nhà khác, chúc mừng Giáng sinh và được nhận tiền / quà mừng. Đã từng kinh nghiệm không thể chợp mắt vì các nhóm này đến nhà xứ ca hát từ năm ngoái, mình dặn mọi người cứ hát, nhưng không thấy mình xuống thì xin thông cảm, đừng đợi.
Vậy là khi lên giường, mình nhét tai phone vào tai, che hai tai bằng mền, thế là mình chỉ nghe được 2 nhóm đến hát (nhưng vẫn nằm im không xuống), còn sau đó mình không biết có bao nhiêu nhóm đến. Khi thức giấc, đã 5g sáng, mình liền dậy để chuẩn bị cho những hoạt động tiếp theo của ngày Giáng sinh.
Ngày 25, mọi thứ hứa hẹn ổn hơn khi mình nhờ được chiếc xe bán tải ở xứ Wapipi giúp chở các sơ và khách vào làng Luia. Với lại mình cần mang theo nhiều thùng bánh kẹo, nên không thể đi bộ hơn 2 tiếng và mang vác chừng ấy đồ đạc. Xe chở mọi thứ vào Luia, xe đưa mình đến Oluweta để dâng lễ lúc 10 giờ, rồi sau đó trở lại Luia dâng lễ lúc 12 giờ.
Nhưng ở Luia, một người mới qua đời, cả làng tập trung lo an táng, và sau đó chia phần thức ăn (nghe đâu người ta có giết heo). Lúc trở lại Luia, mình chỉ thấy có trẻ em tập trung vào nhà thờ sinh hoạt với các sơ, và rất ít người lớn. Mình nói anh giáo lý viên thúc giục mọi người tranh thủ để đến tham dự thánh lễ. Nhưng phần thức ăn kia có sức hấp dẫn mạnh hơn, nên cùng số người đến dự Thánh lễ cũng chỉ bằng Chúa Nhật, chứ không đông hơn như mình dự tính.
Lễ xong, bánh kẹo mới được phát cho trẻ em. Một cảnh tượng huyên náo không thể tượng tượng được, và mình cũng không biết thế nào diễn tả cảnh nháo nhào như vậy. Mặc dù bảo đảm ai cũng có phần, nhưng ai cũng lo mất phần nên chen lấn, lôi kéo nhau… ngoài sức tưởng tượng. Cuối cùng, các sơ và một số giới trẻ giúp cũng chia xong bánh kẹo cho khoảng 250-300 trẻ em. Lúc này, gần 3 giờ, mọi người mới ăn trưa.
Sau đó, xe lại đưa mọi người trở lại nhà xứ, mình dâng lễ tối ở nhà thờ giáo xứ lúc 6g30 và mừng Giáng sinh với các sơ và hai người khách. Mặc dù thức ăn được chuẩn bị chu đáo và khá hấp dẫn, nhưng vì quá mệt, nên nuốt cũng khó trôi.
Kết thúc Lễ Giáng Sinh!
Ngày 26, các giáo lý viên mới được bầu từ các làng sẽ chính thức nhận nhiệm vụ trong thánh lễ tại nhà thờ giáo xứ, theo chương trình là 8g30. Nhưng thực tế, 10g mà mới có các giáo lý viên đến từ 4 làng, vẫn còn thiếu giáo lý viên của 2 làng, nhưng mình vẫn phải bắt đầu thánh lễ.
Sau thánh lễ, Hội đồng mục vụ giáo xứ họp để bầu ban thường vụ mới, và bàn bạc một số vấn đề trước mắt. Sau đó mình và hội đồng mục vụ ăn trưa gọi là mừng lễ Giáng sinh. Buổi chiều là chương trình hội thảo giữa ban thường vụ với hai vị khách liên quan đến việc xây dựng, hướng dẫn đọc bản vẽ căn bản, thảo luận về vật liệu và nguồn nhân lực tại chỗ để chuẩn bị cho các công trình… Nhưng mình chỉ tham dự đến 3g, phải đi vào làng dâng lễ.
Lại thêm một ngày bận tối mặt…
Ngày 27, ban sáng là thánh lễ hôn phối của hai đôi, mà tổng số con của họ đã lên tới số 10. Một cặp, người vợ sinh năm 81 đã có 7 con, còn cặp kia trẻ hơn, người vợ sinh năm 94 chỉ mới có 3 đứa con. Động viên, khích lệ các cặp đang chung sống với nhau nhiều năm cử hành bí tích hôn phối quả là điều nan giản. Dù sao cũng vẫn phải kiên nhẫn…
Hôm nay mình nhờ người dùng xuồng đưa hai vị khách đi ra một hòn đảo gần đây picnic. Người ta sẽ đánh bắt cá, cua, ốc, sò, đem lên đảo nấu ăn với nhau. Còn mình thì ở nhà giặt đồ, dọn dẹp phòng ốc nhà cửa, sắp xếp đồ đạc… vì suốt mấy ngày qua không dọn dẹp được. Vậy cũng tạm gọi là nghỉ ngơi, đến chiều lại vào làng dâng lễ.
Ngày mai và mốt sẽ còn tiếp tục hai ngày hoạt động với những chương trình kín mít…
Cao Viết Tuấn, CM