Bài giảng của Cha Gregory Gay, CM nhân dịp kỷ niệm 400 thành lập Tu Hội Truyền Giáo

Folleville, 29 tháng 4 năm 2025
Xét trong bối cảnh chúng ta kỷ niệm 400 năm thành lập Tu Hội Truyền giáo, có một số từ khóa từ các bài đọc chúng ta đã nghe, mà chúng ta có thể tập trung vào để cảm nhận điều Thần Khí Thiên Chúa muốn nói với chúng ta hôm nay, với tư cách là thành viên của Tu Hội và là thành viên của Gia đình Vinh Sơn.
Trong bài đọc thứ nhất từ sách Công vụ Tông đồ, bối cảnh là Lễ Ngũ Tuần, ngày mà Thần Khí của Chúa Phục Sinh đã chạm đến trái tim Phêrô và các bạn đồng hành của ngài, ban cho họ khả năng phát ngôn với sức mạnh, với lòng can đảm về một kinh nghiệm mới mẻ trong trái tim và tâm trí họ. Sự thật là Chúa và Đấng Cứu Thế của thế gian đã bị giết vì họ chống lại giáo huấn của Người về Nước Thiên Chúa. Các tông đồ không chỉ bảo vệ Chúa Giêsu Kitô mà còn bảo vệ sứ điệp của Người về Nước Thiên Chúa.
Đây là bài đọc mà chúng ta đã suy ngẫm vào Thứ Hai Phục Sinh, cùng ngày Đức Giáo Hoàng Phanxicô qua đời, theo nghĩa tiên tri vì sự vững vàng mà Phêrô và các bạn đồng hành của ngài đã nói, cũng chính là sự vững vàng đã được thể hiện trong bài giảng của Đức Giáo Hoàng Phanxicô. Sự vững vàng trong việc đối mặt với các hoàn cảnh với mong muốn đổi mới Giáo hội của chúng ta, đôi khi gây ra nhiều sự phản đối và thật không may, không chỉ trong các lĩnh vực dân sự mà còn trong nội bộ Giáo hội.
Đức Giáo Hoàng Phanxicô là một thách thức đối với những người theo truyền thống, vì ngài đã chỉ ra, giống như Chúa Giêsu Kitô, khía cạnh con người trong đức tin của chúng ta, điều đôi khi vắng mặt trong một số truyền thống của chúng ta.
Tin Mừng hôm nay được gửi đến các môn đệ truyền giáo thời đó và rõ ràng là đến các môn đệ truyền giáo thời chúng ta. Từ khóa là: “đi khắp nơi”, Chúa Giêsu đi khắp nơi để giảng dạy, để rao giảng lời tin mừng về Nước Trời và để chữa lành. Đó là một hành động đi ra. Chúng ta được mời gọi rời bỏ vùng an toàn của mình để đi đến vùng ngoại vi của thế giới chúng ta, đến những người cần tình yêu, lòng trắc ẩn, sự hiện diện của những người thể hiện sự liên đới với họ nhất.
Tiếp tục với Tin Mừng, có đoạn nói rằng: “khi Chúa Giêsu thấy đám đông, Người đã động lòng thương xót”. Nhìn thấy: Chúa Giêsu đã trải nghiệm thực tại mà người dân đang sống. Theo kinh nghiệm của tôi, Giáo hội ở Châu Mỹ Latinh làm việc nghiêm túc để giúp mọi người nhìn thấy thực tại của người dân. Dựa trên giáo lý của Công đồng Vatican II, Giáo hội Châu Mỹ Latinh là một trong số ít Giáo hội liên tục liên hệ giáo lý với thực tại. Và không chỉ một lần, mà cứ vài năm lại đánh giá lại việc sống đức tin dưới ánh sáng thực tại mà Dân Chúa đang sống.
Tôi nghĩ chỉ cần nói rằng thách thức đối với chúng ta và Gia đình Vinh Sơn, trong khuôn khổ 400 năm, là nhìn thấy, hiểu sâu sắc và phân tích thực tại mà người dân của chúng ta đang sống.
Kinh nghiệm về thực tại của người nghèo chính là điều đã truyền cảm hứng cho Thánh Vinh Sơn thành lập Tu Hội với kinh nghiệm ở Foleville, ngày 25 tháng 1 năm 1617 và khoảng tám tháng sau, ở Chatillon. Nỗi đau của người dân đã thôi thúc một sự hoán cải thực sự trong Thánh Vinh Sơn. Hỡi anh em, nếu chúng ta muốn đổi mới Đặc sủng của mình, chúng ta phải cảm nhận thực tiễn của những người chúng ta đang phục vụ, không chỉ bằng cảm xúc mà bằng những hành động thúc đẩy phẩm giá của họ như những người con yêu dấu của Chúa.
Lời Chúa mời gọi chúng ta suy ngẫm về điều kiện của chúng ta là những môn đệ truyền giáo; nếu chúng ta sẵn sàng đi đến nơi có nhu cầu, nơi Mẹ Giáo hội mời gọi chúng ta, như Thánh Vinh Sơn đã làm, ngài đã khuyến khích các anh em của mình “đi Ấn Độ”, nghĩa là, đến nơi những người bị bỏ rơi nhất.
Chúng ta phải tự hỏi: chúng ta có sẵn sàng đi không, chúng ta có sẵn sàng tham gia cùng Giáo hội rong việc đi ra không?
Tôi đã có những cuộc trò chuyện với các anh em trẻ. Tôi cảm nhận được từ họ một mong muốn đi ra truyền giáo, để gặp gỡ thực tại của người nghèo. Tuy nhiên, phản ứng của các bề trên của họ thường là: họ còn quá trẻ và thiếu kinh nghiệm. Họ thích chờ thêm vài năm nữa để họ có thêm kinh nghiệm. Hóa ra, khi thời gian trôi qua, điều đó trở nên thoải mái và khó khăn hơn cho họ để bỏ lại tất cả để đến với người nghèo.
Chúng ta phải tự hỏi mình liệu chúng ta có quan tâm nhiều hơn đến việc duy trì những gì chúng ta có, thay vì cởi mở hơn với sự lưu động, với việc đi lại như chính Chúa Giêsu mời gọi chúng ta làm.
Chúng ta là một Tu Hội truyền giáo quốc tế, tuy nhiên, có thể cấu trúc Tỉnh là một trở ngại cho việc thực hiện sứ vụ truyền giáo này. Có thể cấu trúc Tỉnh này cần được xem xét lại hoặc tái cấu trúc không?
Thế giới đang kêu than, các vị chúa và chủ của chúng ta đang đau khổ, chúng ta liên đới với ai, chúng ta hỗ trợ ai, chúng ta đồng hành với ai, chúng ta đồng hành với ai?
Chúng ta đã nhấn mạnh rất nhiều vào việc cổ vũ ơn gọi kể từ kỳ họp toàn thể gần đây nhất của chúng ta, điều gì thúc đẩy giới trẻ, điều gì thu hút họ đến với Tu Hội? Theo tôi đó là sứ vụ. Chúng ta phải cho họ cơ hội tham gia vào các sứ vụ, để biết thực tế của những người đang ở trong điều kiện đôi khi khó khăn hơn những gì họ đang sống. Hãy để họ thấy môi trường của anh chị em mình, bởi vì họ sẽ không tìm thấy thực tế này một cách sâu sắc trên các phương tiện truyền thông thường nô lệ hóa giới trẻ thay vì làm cho họ nhận thức được điều đó.
Chúng ta được Giáo hội mời gọi sống trong tinh thần hiệp hành, với việc thực hành lắng nghe và trò chuyện với Chúa Thánh Thần. Chia sẻ với anh em cùng lứa tuổi, với giáo dân, với những người chúng ta cộng tác, chúng ta lắng nghe điều gì? Và, trên hết, chúng ta nghe gì từ các vị chúa và chủ của chúng ta, điều đó có thúc đẩy chúng ta bước ra khỏi vùng an toàn của mình, hay chúng ta bị cám dỗ duy trì hiện trạng, giữ mọi thứ như cũ, thay vì đáp lại sự năng động của Chúa Thánh Thần?
Điều gì cho phép chúng ta nghe tiếng kêu của người nghèo? Đối với Thánh Vinh Sơn, đó là hoàn cảnh sống trong thời của ngài. Sự đau khổ của người dân là điều đã chạm đến tâm trí, trái tim của ngài, và khơi dậy sự khởi đầu của một điều mà ngay cả ngài cũng không ngờ tới.
Không chỉ chúng ta đang kỷ niệm 400 năm này, mà còn cả một đội quân những người muốn sống cùng với người nghèo, thực tại của Nước Thiên Chúa. Đội quân này bao gồm các nhánh khác nhau của Gia đình Vinh Sơn, các hội huynh đệ, các tổ chức khác và những người thiện chí. Tất cả chúng ta phải cởi mở để lắng nghe cách Chúa Thánh Thần muốn thúc đẩy chúng ta hướng tới những người bị gạt ra ngoài lề, bị loại trừ, bị gánh nặng, bị bỏ rơi và bị vứt bỏ.
Thông điệp mà Đức Giáo hoàng Phanxicô để lại cho chúng ta, khởi xướng Lễ kỷ niệm 400 năm này, đã truyền cảm hứng cho chúng ta trở thành Tin Mừng cho người nghèo, và ngay lúc này từ trời cao, chính ngài cũng cầu thay cho chúng ta để tiếp tục sứ vụ của Chúa Giêsu Kitô: rao giảng Tin Mừng và cổ vũ bác ái, linh mục và giáo dân, với cùng sự đơn sơ mà ngài mời gọi chúng ta từ bỏ tất cả và đến với người nghèo. Đó là lòng nhiệt thành tông đồ mở lòng chúng ta với ngọn lửa của Chúa Thánh Thần, không chỉ đốt cháy trái tim chúng ta, mà còn cả trái tim của toàn thể Gia đình Vinh Sơn và hơn thế nữa.
Điều đã truyền cảm hứng cho Thánh Vinh Sơn chính là một nhu cầu tâm linh: lời thú tội sâu sắc của một nông dân và sau đó là nhu cầu thể xác của một gia đình đau khổ. Cả hai kinh nghiệm đều mang lại sự thay đổi, tức là sự biến đổi trong cuộc sống của những người này.
Với đặc sủng tuyệt vời mà chúng ta đã nhận được từ Thần Khí của Chúa Giêsu phục sinh, từ bàn tay của Thánh Vinh Sơn Phaolô và các bạn đồng hành, chúng ta phải tự hỏi mình liệu chúng ta có thực sự nhìn thấy và đáp ứng những cái nghèo mới của thời đại chúng ta không. Không có quốc gia nào, ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, có thể thoát khỏi sự nghèo đói mạnh mẽ nhất, đó là di cư. Di chuyển của con người là một quyền, và đáng buồn thay chúng ta thấy rằng họ buộc phải rời bỏ đất nước của mình. Ở một số quốc gia, anh chị em của chúng ta đang bị trục xuất, và thậm chí bị từ chối, chỉ tìm thấy những biên giới đóng cửa.
Tâm trí và trái tim của chúng ta ở đâu khi đối mặt với những thực tế này? Chúng ta đang làm gì để đáp ứng sự nghèo đói mới này? Và những nghèo đói khác liên quan đến nó?
Chúng ta được mời gọi khuyến khích lẫn nhau. Trong thời của Thánh Vinh Sơn, ngài được khuyến khích bởi những người bên ngoài, như là Bà Gondi, người đã khuyến khích Thánh Vinh Sơn đồng hành cùng người nghèo ở nông thôn bằng những nhu cầu thực tế của bà. Những người khác đã khích lệ ngài là các linh hướng, những người đã giúp ngài mở rộng trái tim với lòng thương xót vĩ đại của Thiên Chúa. Có những người trong thời đại chúng ta khuyến khích chúng ta phát triển khả năng đáp ứng nhu cầu bằng lòng trắc ẩn của Chúa Giêsu Kitô.
Chúng ta được mời gọi, anh chị em thân mến, đứng về phía người nghèo và nạn nhân của sự lạm dụng quyền lực. Chúng ta cần nhạy cảm với thực tế chính trị của dân tộc mình, với một thái độ hiệu quả, hành động không phải với tư cách cá nhân, mà là một đơn vị, tức là một cộng đoàn.
Hãy nhớ, chúng ta là một cộng đoàn vì sứ mạng; chúng ta là một gia đình cộng tác để thực hiện sứ mạng, không chỉ cho người nghèo mà còn với người nghèo.
Nguyện xin Chúa Giêsu Kitô, Đấng là nguồn cảm hứng và sự sống của chúng ta, khuyến khích chúng ta tiếp tục cử hành kỷ niệm đặc sủng Vinh Sơn của chúng ta trong bình an và niềm vui. Xin được như ý!
Biên tập và chuyển ngữ: Ban Truyền Thông
