Vùng truyền giáo Vinh Sơn ở Tunisia

0
683

Narcisse DJERAMBETE, CM

Theo như bản tường trình gần đây, sự hiện diện của Tu Hội Truyền Giáo tại Tunisia bắt đầu từ tháng 9 năm 2011. Đức Tổng giám mục hiện nay là Đức cha Maroun Laham, đã xin cha Bề trên Tổng quyền Gregory Gay cử hai nhà truyền giáo đến thủ đô Tunis. Đầu tiên, họ dừng chân tại Giáo xứ Saint Augustine và Saint Fidèle de la Goulette. Tunisia là một quốc gia ở Bắc Phi, nằm trên bờ biển Địa Trung Hải và rìa sa mạc Sahara. Hồi giáo ở Tunisia được coi là tôn giáo chính thức. Người ta ước tính rằng phần lớn dân số Tunisia thực sự coi mình là tín đồ Hồi giáo. Hầu hết là tín đồ Hồi giáo Sunni theo nghi thức Malikite (các trường phái cổ điển của luật Hồi giáo Sunni, một nghi thức đặt nền tảng trên lời dạy của Imam Mālik ibn Anas), tuy nhiên, cũng còn có tín đồ theo nghi thức Hanafi (giáo lý của các trường phái hợp pháp cổ xưa của Koufa và Basra, dựa trên nhà thần học Imām Abū Hanīfa). Tại Tunisia, người Kitô hữu chiếm một phần trăm dân số và đa phần là người nước ngoài cư trú tại đất nước này. Cũng có một bộ phận thiểu số người Tunisia đã cải đạo. Những “Kitô hữu mới” này thường là các thanh nam thiếu nữ, một vài người trong số họ sống đức tin khác với gia đình mình. Bất chấp quyền tự do lương tâm được hiến pháp công nhận, những người Tunisia cải đạo có thể bị cảnh sát bắt giữ. Về phần các gia đình, họ thường thấy khó chấp nhận việc cải đạo, vì sợ bị phán xét cũng như sợ bị hiểu nhầm.

Hoạt động truyền giáo của chúng ta ở Tunisia khởi đầu trong bối cảnh được ghi dấu bởi những thách đố của Cuộc Cách mạng và Mùa xuân Ả Rập ở Tunisia, với hệ lụy là sự bất an bao trùm toàn khu vực Bắc Phi này.

Theo đúng đặc sủng Vinh Sơn, ngay từ khi mới đặt chân đến, các nhà truyền giáo đã trở thành một phần của các hoạt động của Giáo hội địa phương, qua các lĩnh vực sau: đồng hành với các cộng đoàn Kitô hữu thuộc giáo xứ; đồng hành với các Nữ Tử Bác Ái; linh hoạt công tác phục vụ các nhà tù và Caritas giáo phận, v.v…

Vào năm 2016, Đức Tổng giám mục Tunisia đã giao cho Tu Hội một giáo xứ thứ hai nằm ở Sousse, giáo xứ Saint-Félix, nổi tiếng là nơi chào đón khách du lịch và các sinh viên vùng cận Sahara. Ba nhà truyền giáo Châu Phi làm sinh động hai giáo xứ của chúng tôi trong khi thi hành các công tác khác cho giáo phận và cộng tác với Gia đình Vinh Sơn.

Các nhà truyền giáo đồng hành với các cộng đoàn tu sĩ, giảng phòng và giúp hồi tâm cho họ; Các nhà truyền giáo cũng dạy kèm cho người lớn và thanh niên một khóa học máy tính căn bản, được mở từ năm ngoái, bằng tiếng Pháp và tiếng Anh. Giáo phận cũng đã giao cho chúng tôi chức vụ tuyên úy Bệnh viện Saint Augustine, tuyên úy của Nhà hộ sinh Rades, tuyên úy cấp giáo phận cho Hội Lòng Thương Xót và Điều phối viên của Ủy ban Đại kết giáo phận. Chúng tôi cũng được bầu làm thành viên của Hội đồng bô lão, Hội đồng Giám mục và Ban Cố vấn.

Gia đình Vinh Sơn của chúng ta ở Tunisia rất nhỏ, có các ngành là Nữ Tử Bác Ái, Giới trẻ Con Đức Mẹ, và chúng ta, Tu Hội Truyền Giáo. Nỗ lực tạo ra các ngành khác trong gia đình Vinh Sơn đã không thành công vì thiếu thành viên.

Với tư cách là một người trong gia đình Vinh Sơn, chúng tôi cộng tác vào các dự án dành cho người di cư, người già, các bà mẹ đơn thân, các hiệp hội Tunisia, người khuyết tật… cũng thế, chúng tôi cùng làm việc với nhau về vấn đề người trẻ và ơn gọi, và chúng tôi gặp nhau khá thường xuyên để tĩnh tâm và mừng lễ các đấng sáng lập của chúng ta.

Nói về ơn gọi, số 37, § 1 trong Quy chế của chúng ta quy định rằng Các Tỉnh, các Nhà và các thành viên cần phải tích cực tham gia vào việc khuyến khích các ứng sinh cho sứ mạng truyền giáo Vinh Sơn.” Cùng với các Nữ Tử Bác Ái, chúng tôi đã thành lập một nhóm giám sát và đồng hành với các sinh viên trẻ muốn hiểu rõ hơn về chúng ta, các Kitô hữu Tunisia cũng tham gia tìm hiểu ơn gọi với chúng tôi cũng như trong các dòng tu khác có mặt ở Tunisia.

Tu Hội của chúng ta không thể thực hiện sứ mạng truyền giáo của mình nếu không có những ơn gọi mới. Rõ ràng ơn gọi là một hồng ân của Thiên Chúa, và không một nỗ lực nào của con người có thể thay thế được hoạt động của Chúa Thánh Thần. Nhưng Thiên Chúa sử dụng phương tiện nhân loại để tiếp tục công trình cứu độ của Ngài. Đó là sứ mệnh và di sản thiêng liêng của chúng ta, khiến tất cả chúng ta phải cổ võ ơn gọi; Việc thăng tiến ơn gọi chỉ đơn giản là tạo ra các điều kiện trong công việc mục vụ của chúng ta và cung cấp những phương tiện thích hợp để thức tỉnh và giúp phát triển ơn gọi riêng nơi những người trẻ của chúng ta cũng như để đáp trả nó. Với tinh thần này, chúng tôi tổ chức hàng tháng các ngày cuối tuần về ơn gọi, tại một trong hai giáo xứ của chúng tôi, cho các sinh viên trẻ vùng cận Sahara và những người Tunisia cải đạo muốn tìm hiểu thêm về chúng ta. Trong mùa hè này, từ ngày 15 tháng 7 đến ngày 15 tháng 9, có 9 bạn trẻ sẽ đến sống với chúng tôi tại La Goulette, trong các căn phòng mà chúng tôi đã thuê, trước hết là để sống đời sống cộng đoàn với chúng tôi. Sau đó, họ sẽ tham dự cầu nguyện và thánh lễ với chúng tôi. Họ sẽ tham gia với chúng tôi trong các hoạt động mục vụ cũng như các hoạt động Vinh Sơn khác nhau của chúng tôi, và sẽ cố gắng suy ngẫm với nhau, để định hướng dâng hiến cuộc sống của họ sau khi học xong ở Tunisia. Các Nữ Tử Bác Ái và các nhà truyền giáo sẽ lần lượt đến trao đổi với họ.

Vấn đề ơn gọi vẫn là thách đố lớn trước hết đối với chúng ta. Tuy nhiên, Tunisia là một vùng truyền giáo của Nhà Trung Ương; nó có khả năng có những ơn gọi là tất cả các sinh viên trẻ mà chúng tôi đồng hành. Mỗi năm, vấn đề định hướng được đưa ra cho những người trẻ muốn đến với chúng tôi lại nảy sinh, khi người này hay người kia hoàn thành chương trình học cử nhân hoặc thạc sĩ và họ cần được giới thiệu cho một nơi đào tạo.

Thực tế công việc truyền giáo ở đất nước này rất khác. Trước tiên, phải bắt đầu với việc học ngôn ngữ trong một thời gian dài và phải hiểu biết về văn hóa. Tiếng Ả Rập rất dễ học nhưng nó vẫn là một thách đố lớn vì việc học cần đủ thời gian và đòi hỏi rất nhiều hy sinh. Cuối cùng, một thách đố khác đối với sự hiện diện truyền giáo của chúng tôi ở Tunisia là vấn đề ổn định. Từ năm 2011 đến nay, một số thành viên đã hưởng ứng lời kêu gọi truyền giáo của Bề trên Tổng quyền để đến Tunisia, nhưng chỉ ở lại một thời gian ngắn, tuy nhiên, một sứ vụ như của chúng ta đòi hỏi một sự ổn định nào đó, để học ngôn ngữ tốt hơn và do đó để hội nhập văn hóa.