SUY NIỆM TIN MỪNG THỨ NĂM SAU CHÚA NHẬT 2 MÙA CHAY NĂM C
Lc 16, 19 – 31
Dửng dưng
Mẹ Têrêxa Calcutta kể lại rằng một lần nọ đặt chân đến Ethiopi, Mẹ đã ngỏ ý với một vị Bộ trưởng để xin một khu đất xây bệnh viện cho những người cùng khốn nhất. Ông Bộ trưởng trả lời : ” Thưa bà, việc săn sóc bệnh nhân và người nghèo khổ là trách nhiệm của mỗi người”. Và ông Bộ trưởng đã phải chấp nhận đề nghị của Mẹ.
Câu trả lời và việc làm của Mẹ Têrêxa là một minh họa cho giáo huấn của Chúa Giêsu về người giàu có và Lazarô nghèo khổ. Quan tâm đến người anh em, nhất là những người cùng khổ là một bổn phận, một bổn phận mà Chúa Giêsu cũng khẳng định trong diễn từ về ngày chung thẩm. Nhiều người ngỡ ngàng khi nhận ra rằng số phận mai hậu của họ gắn liền với một bát nước lã, một chén cơm họ chia sẻ cho một kẻ vô danh.
Nghĩ tới đây, khi nhìn vào bản thân mình, có thể nhiều lúc tôi cũng như người phú hộ kia. Phải chăng tôi đang sống trong một môi trường mà có thể nói là trưởng giả. Nhiều khi nghĩ lại, nếu tôi không dấn thân vào đời tu thì liệu tôi có được như bây giờ? Không phải lo cái ăn, cái mặc, mọi thứ dường như quá đầy đủ với bản thân. Trong khi đó ngoài kia biết bao nhiêu mảnh đời phải chật vật mới có cái ăn, phải bươn trải mới có tấm áo che thân, phải gồng mình với số phận của mình. Phải chăng tôi hơn họ ở điều gì, mà những mảnh đời ấy lại phải chịu thua thiệt đến vậy. Ngoài kia bao nhiêu mảnh đời cần có chút gì đó, chỉ một thứ gì đó, bất kể thứ gì ăn được để có thể sống qua ngày. Trong khi đó, nhiều lúc của ăn hằng ngày tôi lại để dư ê hề, nhiều lúc còn đòi hỏi phải ăn ngon hơn nữa….họ chỉ cần một tấm áo che thân trong khi tội lại chạy đua với các mốt thời trang. Phải chăng tôi hơn họ?
Dửng dưng trước khổ đau của người khác là một tội ác. Đó là điều Chúa Giêsu muốn nêu bật qua hình ảnh người giầu có trong Tin mừng hôm nay. Chúa Giêsu không nói đến nguồn gốc của sự giầu có mà người phú hộ đang hưởng. Ngài cũng không nói đến một hành động gian ác nào của ông. Thế nhưng, sự dửng dưng đến độ mù lòa của ông trước một người hành khất lê lết trước cửa nhà ông, một thái độ như thế cũng là một tội ác rồi. Mỗi người đều có trách nhiệm về người anh em, nhất là người nghèo khổ trong xã hội. Giáo huấn của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay có lẽ cũng gợi lại câu hỏi Thiên Chúa đặt ra cho Cain sau khi Cain giết Abel em mình : “Cain, em ngươi đâu?”. Cain trả lời : “Tôi có phải là người giữ em tôi đâu”. Câu trả lời ấy có lẽ cũng là thái độ của tôi khi đứng trước nỗi khổ đau của người khác. Thiên Chúa đã tạo dựng nhân loại như một gia đình, trong đó tất cả chúng ta đều có bổn phận và trách nhiệm đối với nhau.
Mùa Chay, mùa trở về với Chúa và cũng là mùa trở về với anh em. Nhận ra mỗi người, nhất là người cùng khổ như người anh em con cùng một cha, đó là lời mời gọi mà Cha trên trời luôn ngỏ với chúng ta, và đó cũng là thông hành để chúng ta về gặp gỡ Cha trên trời.
Antôn Nguyễn văn Hương