( Mt 21, 33-43, 45-46 )
“Tình Yêu Đích Thực”
Hôm nay, Chúa Giêsu kể cho dân chúng nghe dụ ngôn “Những tá điền sát nhân”. Trong dụ ngôn này Ngài ví ông chủ như là Chúa Cha. Vườn nho là tất cả những tâm hồn khao khát theo Chúa. Tá điền canh tác là các tư tế. Các đầy tớ đi thu hoa lợi là các tổ phụ, các ngôn sứ. Con trai của ông chủ chính là Chúa Giêsu, các thính giả cũng như các đọc giả hôm nay, những người đang tìm kiếm Ngài, bước theo Ngài thấy được tình yêu Thiên Chúa đối với con người, Thiên Chúa luôn yêu thương con người và yêu thương đến tận cùng.
Người đã tuyển chọn, yêu thương và chăm sóc dân Người bằng cách sai các Ngôn sứ đến để nâng đỡ, dẫn dắt họ nhưng tất cả đều bị dân Người bội phản, bất trung, đối xử tàn bạo khủng khiếp và cuối cùng là giết chết, cho dù thế Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn yêu thương, đợi chờ và cuối cùng sai chính Con Một của Người. Chính Người Con ấy dùng cái chết và sự phục sinh của Ngài để bảo vệ, cứu chuộc dân Ngài, tạo dựng dân mới, một dân biết làm cho nước Thiên Chúa sinh hoa lợi. Thật vậy, Thiên Chúa đã yêu thương con người đến tột cùng, một tình yêu mà xét trên bình diện con người tự nhiên có thể nói là tình yêu mù quáng “Người đã yêu thương chúng ta và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta”. Nhưng xét trên bình diện siêu nhiên thì mới nhận ra được tình yêu vô biên, nhiệm mầu của Thiên Chúa.Vì không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của Người hiến mạng sống vì người mình yêu. Hơn nữa Ngài đành mất tất cả miễn là để cứu chúng ta, để chúng ta được sống và sống dồi dào, sung mãn, hạnh phúc.
Ngài còn ban cho mỗi người chúng ta một hoàn cảnh, tài năng, sức khỏe, nghị lực, ý chí, trí hiểu khác nhau để chúng ta sống hạnh phúc và tiếp tục công trình dựng xây nước Chúa và làm cho nước Thiên Chúa sinh hoa lợi. Nói đến đây, tôi nhớ lại một sự kiện mà tôi đã chứng kiến, một vị linh mục kia tiếp đón hai đoàn hành hương, cả hai đều lưu lại qua đêm, một đoàn thì tôi thấy có vẻ họ cũng nghèo và đoàn kia thì có tiền ăn mặc sang trọng hơn và khi cả hai đoàn cùng dùng bữa ăn tối, tôi thấy vị linh mục đó chỉ quan tâm và chăm sóc một cách nhiệt tình đối với đoàn khá giả hơn và còn đoàn kia tôi thấy vị linh mục đó không đến nói chuyện hay quan tâm như đoàn kia. Qua sự kiện đó, tôi chỉ nêu lên đây để mọi người cùng suy nghĩ và hơn thế nữa hãy nhìn lại chính mình và tự vấn lương tâm mình có rơi vào tình trạng đó hay không?.
Mùa Chay là mùa hông ân và là thời gian thuận tiện để chúng ta nhìn lại những hồng ân mà Thiên Chúa yêu thương ban tặng cho chúng ta để chúng ta dâng lời tri ân cảm tạ. Đồng thời cũng là thời gian chúng ta dừng lại để suy nghĩ và xét lại bản thân chúng ta đã sử dụng hồng ân ấy thế nào để ăn năn sám hối, xin lỗi về những thiếu sót của mình với Chúa, anh chị em xung quanh và nhất là những người nghèo khổ đến với chúng ta và chúng ta đối xử họ với thái độ nào.
Lạy Chúa, chúng con cảm nghiệm được tình Chúa yêu chúng con rất nhiều, một tình yêu mà chúng con không thể nào diễn tả hết bằng lời nói vì “ngôn bất tận ý”. Chúng con chỉ còn có cách diễn tả tình yêu ấy bằng nghĩa cử yêu thương chính anh em đồng loại. Trong tâm tình Mùa Chay, xin Chúa giúp chúng con biết đáp trả tình yêu Chúa qua những hy sinh, hãm mình, dấn thân, phục vụ Chúa với những việc làm cụ thể như ăn chay, cầu nguyện, đền tội và sống quảng đại thứ tha. Amen.
Giuse Nguyễn Thiếu Kỳ