003. Trung Thành Với Thánh Vinh Sơn
Tác giả: Miguel Perez Flores, C.M. & Antonino Orcajo, C.M.
Chuyển ngữ: Fx. Đức
Đặc sủng của các Đấng sáng lập các dòng tu biểu lộ một kinh nghiệm về Thần khí. Đặc sủng này được truyền trao cho những người đi sau để được sống, được gìn giữ, được nội tâm hoá và được phát triển, ngõ hầu tiếp tục xây dựng Thân Thể Đức Kitô.
(Các liên hệ hỗ tương giữa Giám mục và tu sĩ trong Giáo Hội, 11)
Mục đích của Tu hội Truyền giáo là bước theo Đức Kitô, Đấng rao giảng Tin Mừng cho người nghèo. Mục đích này được thực hiện khi các thành viên, trong tư cách cá nhân và cộng đoàn, trung thành với thánh Vinh Sơn…
(Hiến Pháp, 1)
Lời mời gọi trung thành là một trong những ý tưởng chủ đạo trong Hiến pháp của chúng ta. Điều muốn nói ở đây là về các thành viên và các cộng đoàn địa phương (sự trung thành của cá nhân thôi thì không đủ, đúng hơn phải là lòng trung thành mang tính cộng đoàn); điều này dựa trên cảm hứng và giáo huấn của thánh Vinh Sơn. Chúng ta buộc phải trung thành với những ý định mà thánh Vinh Sơn đã trao lại cho những người kế vị ngài.
1. Lòng trung thành với Đấng sáng lập – Khởi đầu của việc canh tân
Công đồng Vatican II đã đưa ra nguyên tắc cho việc canh tân và thích nghi của các dòng tu như sau:
Mỗi Hội dòng có đặc tính và phận vụ riêng nhằm mưu ích cho Giáo Hội. Do đó, phải trung thành đón nhận và tuân giữ tinh thần cũng như ý hướng đặc biệt của các Đấng Sáng Lập, cùng với các truyền thống tốt lành đã có, vì đó là những yếu tố tạo nên di sản của mỗi Hội dòng.[1]
Đức Phaolô VI tái khẳng định nguyên tắc canh tân ấy trong Văn kiện Chứng nhân Phúc Âm của ngài:
Công Đồng có lý khi nhấn mạnh về nghĩa vụ của các tu sĩ nam nữ phải trung thành với tinh thần của Đấng sáng lập, trung thành với những ý hướng Phúc Âm và gương thánh thiện của các ngài. Họ phải thấy đây là một trong các nguyên tắc canh tân hiện hành và là một tiêu chuẩn hoạt động chắc chắn nhất khi mỗi hội dòng phải tra tay làm.[2]
2. Trung thành với đặc sủng của thánh Vinh Sơn
Tự bản chất, đời sống tu trì mang lại một đường lối linh đạo và hoạt động tông đồ đặc thù. Điều này tạo nên một truyền thống mà trong đó những yếu tố khách quan có thể được cá nhân hoá dễ dàng. Trong khi mở ra với các môi trường văn hoá và trong tiến trình canh tân, người ta cũng cần phải đảm bảo sự trung thành đối với mỗi hội dòng. Chỉ nhờ việc hành động phù hợp với những ý định và mục tiêu đặc thù của mình mà người tu sĩ mới có thể tránh được mối nguy bị tan biến trong Giáo Hội do trở nên mập mờ và thiếu bản sắc.[3]
Bởi vì mỗi đặc sủng đều mang theo mình một sự mới mẻ nào đó trong Giáo Hội nên thật không dễ dàng thấy rõ được cách thế đáp trả những đặc sủng ấy. Do đó, văn kiện trích trên đã nói:
Đặc tính của mỗi Dòng tu đòi hỏi: sự thẩm định liên tục về lòng trung thành đối với Thiên Chúa, ngoan nguỳ đối với Chúa Thánh Thần, hiểu biết các thực trạng và viễn cảnh xã hội, giải thích được các dấu chỉ thời đại, luôn tháp nhập vào Giáo Hội, ý thức về việc vâng phục hàng giáo phẩm, táo bạo trong các sáng kiến, kiên trì trong việc từ bỏ bản thân và khiêm nhường mỗi khi gặp thử thách.[4]
3. Tuân giữ Hiến pháp là phương thế để trung thành với thánh Vinh Sơn.
Hiến pháp của chúng ta chỉ là một công cụ phục vụ cho đoàn sủng Vinh Sơn. Không thể trình bày toàn bộ sứ điệp thiêng liêng của thánh Vinh Sơn chỉ trong Hiến pháp. Có những phương tiện khác nữa. Tuy nhiên, cho dù có những giới hạn nơi hiến pháp, sự trung thành của chúng ta với hiến pháp vẫn là một bảo đảm cho lòng trung thành của chúng ta với thánh Vinh Sơn.
Theo ý muốn của Giáo Hội, Tu Hội truyền giáo, được sáng lập bởi thánh Vinh Sơn Phaolô, đã duyệt xét lại nội quy căn bản của mình, để có thể hồi sinh hoạt động tông đồ và đời sống của mình trong thế giới hiện đại, theo tinh thần của Công đồng Vatican II.[5]
Tổng Đại Hội 1980 đã ý thức được tầm quan trọng của việc trở về nguồn của Tu Hội cũng như với kinh nghiệm và ý muốn của thánh Vinh Sơn, để có thể thấu hiểu và thực thi trọn vẹn ý định và tinh thần nguyên thuỷ của Đấng sáng lập. Đồng thời, Tổng Đại Hội đã nhấn mạnh sự cần thiết phải rút tỉa từ gia sản của chúng ta những chân lý muôn đời ngõ hầu giúp chúng ta đáp trả ơn gọi của mình và cho phép chúng ta duy trì và thể hiện vị thế cũng như mục đích độc đáo của mình trong Giáo Hội.
- Tôi có đủ hiểu biết về thánh Vinh Sơn để có thể trung thành với tinh thần, ý định và mục đích của ngài hay không?
- Có bao giờ tôi nghĩ chỉ cần làm việc là đủ, bất kể công việc của tôi có phù hợp với tinh thần thánh Vinh Sơn hay không?
CẦU NGUYỆN:
Lạy Thiên Chúa là Cha, Chúa đã đổ đầy sức mạnh nơi các tông đồ lên người linh mục của Chúa là thánh Vinh Sơn, để người làm việc cho phần rỗi của người nghèo và đào tạo hàng giáo sĩ. Xin cho chúng con là những kẻ bước theo gương mẫu đời sống của người, được lòng bác ái không ngừng thúc đẩy, tiếp tục sứ mạng của Con Chúa nơi trần gian. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Con Chúa và là Chúa chúng con, Người hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn đời. Amen
[1] Vatican II, Sắc Lệnh Đức ái trọn hảo,, số 2
[2] Phaolô VI, Chứng tá Phúc âm, ngày 29/6/1971, số 11
[3] Bộ Tu sĩ, Các liên hệ hỗ tương giữa Giám mục và tu sĩ trong Giáo Hội, ngày 23/4/1978, số 11
[4] Sđd, số 12
[5] Tổng Đại Hội 1980